Sự tự do mà bạn luôn tìm kiếm

kristopher-roller-188179-unsplash.jpg

Tôi đã học được rằng có 3 kiểu tự do:

Thứ 1 là tự do khỏi điều gì đó

Thứ 2 là tự do để làm điều gì đó 

Thứ 3 là Tự Do.

Tôi dành phần lớn thời gian trong cuộc đời mình để làm điều thứ 1 và thứ 2.

Tôi cãi lời bố mẹ, cố gắng kiếm tiền và chứng tỏ bản thân mình đã lớn để thoát khỏi sự kiểm soát của bố mẹ.

Tôi tham gia các khóa học, các buổi đào tạo phát triển tâm lý, những buổi coaching để làm bệ đỡ giúp tôi phát triển và tự tìm ra tự do của mình. Sau này thì tôi quyết định sẽ tạo dựng nên doanh nghiệp của riêng mình và chọn được 1 người bạn trai ủng hộ tôi để giúp tôi sống một cuộc sống tự do như tôi hằng mong muốn.

Tất cả những điều tôi làm, cũng chỉ là để tìm kiếm tự do khỏi điều gì đó và để làm gì đó.

Cho dù cuộc sống bên ngoài của tôi đã phát triển hơn, số tuổi của tôi cũng tăng dần lên, kết quả của bao nhiêu năm đi tìm kiếm tự do cũng chỉ là di chuyển từ chiếc lồng nhỏ sang chiếc lồng to hơn. 

Con chim trong lồng có cảm giác mình đã có nhiều không gian hơn nhưng thực ra nó vẫn ở trong lồng, nó vẫn có cảm giác bị tù túng. Tôi luôn có cảm giác như vậy.

Có lần, khi cả nhà ngồi ăn với nhau, bố mẹ tôi có đề cập đến chuyện kết hôn của tôi. Dù sao thì tôi có vẻ cũng đến tuổi mà mọi người nghĩ nên lập gia đình. Mẹ tôi cho rằng đã là người phụ nữ thì cần biết quán xuyến gia đình, chăm sóc hy sinh và cho chồng con những bữa cơm ngon mỗi ngày. Khi tôi đề cập rằng bên cạnh gia đình, tôi còn muốn phát triển sự nghiệp của bản thân. Bố mẹ đã kể cho tôi nghe về các trường hợp chồng ngoại tình như thế nào khi vợ giỏi và kiếm tiền nhiều hơn chồng. 

Đối với bố mẹ tôi, việc một ông chồng ngoại tình thì phần lớn là bắt nguồn từ lỗi lầm của người phụ nữ.

Trong khoảnh khắc ấy, lồng ngực tôi bỗng thắt lại. Cơ thể tôi co lại, hơi thở trở nên ngắn và nhanh hơn. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ và tức giận. Tôi tức giận vì bố mẹ vẫn luôn áp đặt cách suy nghĩ của bố mẹ vào mình như vậy. Và tôi sợ, nỗi sợ lập gia đình lại nổi lên trong tôi.

Từ nhỏ, tôi thường nhìn thấy cảnh mẹ tôi ở nhà quần quật vừa nấu ăn vừa than phiền về việc bố tôi có thể ung dung đi uống cafe và tận hưởng cuộc sống mỗi ngày. Lâu dần, tôi hình thành nên nỗi sợ lập gia đình. Đối với tôi, lập gia đình và tự do là hai điều trái ngược nhau. 

Tôi bắt đầu lảng tránh bạn trai và cả bố mẹ tôi. Một lần nữa, trong đầu tôi lại nghĩ ra các kịch bản cho việc “trốn chạy để tìm kiếm tự do của bản thân” - nghe thật lấp lánh và hấp dẫn như những bộ phim cùng nội dung trên kênh HBO.  

Khi tôi nhận thức được rằng mình đang có ý định trốn chạy, tôi bỗng nhiên có một câu hỏi: “Liệu người tù thì họ không thể có tự do hay sao?”

“Liệu người tù thì họ không thể có tự do hay sao?”

Đó là khi vũ trụ thật sự hồi đáp tôi, một vài ngày sau tôi được giới thiệu một quyển sách nổi tiếng viết về tâm lý người tù trong trại tập trung và trại hủy diệt của Đức Quốc Xã - Man’s Search for Meaning. Quyển sách đã thay đổi cách tôi nhìn nhận về tự do. Dưới đây là 1 trích đoạn nổi tiếng của quyển sách: 

“Chúng ta đã tiến đến chỗ biết được Con người thực sự là gì. Rốt cuộc, con người là hữu thể đã tạo ra phòng hơi ngạt ở Auschwitz; nhưng cũng là hữu thể hiên ngang bước vào phòng hơi ngạt với kinh Lạy Cha hoặc câu kinh Shema Yisrael trên môi.”

Ý nghĩa của câu nói này là ngay cả khi bạn ở trong tù, nơi bạn bị mất đi tất cả quyền kiểm soát cả về cuộc sống của mình, bạn vẫn có 1 thứ: Sự tự do - Tự do lựa chọn thái độ mình đối mặt với hoàn cảnh. Bạn có thể tiến vào lò hơi ngạt một cách hèn nhát hoặc một cách hiên ngang. Đó lựa chọn của bạn.

Sau cùng, tôi đã nhận ra được kiểu tự do thứ 3: Tự Do. Chỉ đơn thuần là sự tự do, quyền năng mà chúng ta luôn có trong mỗi khoảnh khắc cuộc sống.

Giờ đây, mọi hoàn cảnh đến với tôi, tôi bình tĩnh chấp nhận.

Tôi chấp nhận việc bố mẹ vẫn hay áp đặt suy nghĩ lên tôi, và đồng thời tôi cũng cho mình sự tự do lựa chọn hướng đi của mình. 

Tôi sử dụng quyền năng tự do lựa chọn thái độ sống của mình khi tôi được giao một công việc mình không thích, đối diện với một người mình không thích và tất cả những gì cuộc sống thẩy vào tôi.

Tôi lựa chọn sống một cuộc sống tự do của riêng mình ở chính nơi đây, lúc này và trong khoảnh khắc này. 

Và có thể khi bạn đứng trước quyết định lựa chọn sự tự do của mình, một nỗi sợ sẽ nổi lên trong bạn. Bạn có thể sợ mất. Sợ mất cuộc sống bạn đang có, tiền bạc, người bạn yêu hoặc bất cứ thứ gì nếu đi theo quyết định tự do của mình.

Lúc đó, tôi muốn mời bạn thử nghĩ về những điều tôi đã viết. Đó là đấy chỉ là nỗi sợ từ cái tôi muốn sở hữu của bạn. Nếu bạn sợ mất, tức là bạn nghĩ rằng bạn sở hữu. Nhưng bạn thân yêu ơi, chúng ta chẳng sở hữu điều gì ở kiếp sống này cả. Kể cả cơ thể này của bạn, bạn cũng phải trả về cho đất trời khi chúng ta rời đi. Bạn không sở hữu tiền bạc, bạn trai bạn, hay bất kỳ điều gì. 

Điều bạn có là một trải nghiệm ở kiếp sống ngắn ngủi này, hãy lựa chọn những gì ý nghĩa nhất với bạn. Và để cho những điều không ý nghĩa với bạn đi ra, nhường chỗ cho những điều thật sự thuộc về bạn được đến với bạn.

Tôi xin được kết lại bằng 1 câu nói trong Man’s Search For Meaning: “Những thế lực vượt quá khả năng kiểm soát của bạn có thể lấy đi mọi thứ mà bạn có, chỉ trừ một thứ, đó là sự tự do chọn lựa cách bạn phản ứng trước hoàn cảnh.”

Yêu bạn, 

Katherine.