Khi ai đó rời bỏ bạn,

jake-melara-1407-unsplash.jpg

Hồi tôi lên 6, có lần mẹ tôi đi đâu mãi không về. Khi mẹ quay trở lại, trên chiếc xe đạp cũ của bà, tôi thấy mắt mẹ đỏ hoe. Mẹ nói với tôi: “Từ giờ con sẽ ở với bố, em trai ở với mẹ. Bố mẹ không sống với nhau được nữa con à.”

Tôi khóc, trái tim tôi nhói đau. Lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được nỗi đau của sự chia ly.

Sau lần đó, bố mẹ tôi vẫn quay trở lại với nhau. Tuy nhiên, những trận cãi vã, tiếng chén bát vỡ và những giọt nước mắt xảy ra liên tục. Trong suốt bao nhiêu năm, bố mẹ tôi luôn tan và hợp. Sau mỗi trận cãi nhau, họ đều nhìn tôi với sự lạnh lùng và đầy buồn bã.

Tôi ngồi một góc nhà và quan sát. Tôi biết bố mẹ tôi buồn, nhưng cảm xúc trong tôi cũng ngổn ngang không kém. Đâu đó trong tuổi thơ vụng dại của mình, tôi đã nhiều lần tự hỏi: “Tại sao không ai quan tâm đến tôi? Không ai quan tâm rằng những cái chén bát họ quăng đi văng đến ngay trước mặt tôi, những cái ghế bị đập gãy đã làm tôi hoảng sợ, tôi đã chạy trốn ra đường cùng đám bạn xấu và bị bắt nạt, phải chăng tôi không được yêu thương đến thế sao?".

Tôi rất sợ rằng một ngày nào đó tôi sẽ thật sự bị bố mẹ bỏ rơi, nó như một bản án cho tội danh tôi không xứng đáng được yêu thương.

Nỗi sợ này len lỏi vào từng tế bào trong cơ thể tôi, chậm chậm, đi vào trong tiềm thức của tôi và nằm im ở đó. Tôi lớn dần lên cùng với thời gian thì cái nỗi sợ đó càng nhẹ nhàng mọc rễ và bám chặt trong tâm trí tôi hơn.

Nó thủ thỉ với tôi rằng khi ai đó rời bỏ tôi, điều đó có nghĩa là có gì đó sai ở tôi và con người tôi không được yêu thương.

Tôi sợ hãi và hoảng loạn. Tôi cố níu kéo để không ai rời bỏ tôi hết.

Tôi mang vẻ bề ngoài của người con gái hòa nhã và dễ chịu. Tôi có thể thay đổi bản thân để phù hợp với bất kỳ ai và bất kỳ điều gì. Nhưng tận sâu bên trong lòng, tôi bất an, khao khát nhận được sự chung thủy và tình yêu vào chính con người thật của mình.

Đến giờ, tôi vẫn còn nhớ về mối tình cũ kéo dài 7 năm từ thời học sinh của mình. Tôi sợ sẽ bị rời bỏ đến nỗi tôi đánh mất bản thân mình, bị lụy đến mức tưởng chừng như tôi có thể quỳ gối xuống và cầu xin sự chung thủy ở cậu ta. Đừng hiểu nhầm, cậu ta là người tốt. Nhưng nếu tôi nhận ra điều này sớm hơn, tôi và cậu ta có thể giải phóng tự do cho nhau dễ dàng hơn.

Lúc đấy, tình yêu đối với tôi như một thứ ánh sáng mờ ảo trước mắt. Tôi cứ nghĩ chỉ cần bắt được nó thì tôi sẽ có được hạnh phúc. Nhưng bạn biết không, tình yêu y hệt như ánh sáng, chúng không thể nắm bắt được, chỉ có thể cảm nhận hạnh phúc đến từ nó.

Chỉ đến khi tôi ngã quỵ xuống, trái tim tôi tan nát. Lúc đấy, tôi mới nhận ra rằng người duy nhất có thể cho tôi tình yêu và sự chung thủy lâu bền nhất đó chính là bản thân tôi.

"Người duy nhất có thể cho tôi tình yêu và sự chung thủy lâu bền nhất đó chính là bản thân tôi"

Giống như nhà thơ nổi tiếng Rumi từng nói: “Bạn phải làm trái tim bạn tan vỡ thành từng mảnh cho đến khi nó mở ra".

"You have to keep breaking your heart until it opens" - Poet Rumi

Tôi bắt đầu quay về học cách yêu bản thân mình.

Đã một thời gian khá dài trôi qua khi tôi bắt đầu thay đổi bản thân, nhiều người cũng đến và đi, có người cho tôi tình yêu và sự ủng hộ sâu sắc. Tôi dang tay đón nhận một cách hạnh phúc, nhưng tôi luôn biết rằng, tôi chỉ có thể đón nhận chứ không thể nắm giữ.

Nếu họ muốn đến, tôi có thể để cho họ vào. Nếu họ muốn đi, tôi chân thành chúc phúc cho họ. Tôi biết rằng, sau cùng, có một thứ tình yêu luôn ở cạnh tôi, đó là tình yêu mà tôi có thể dành cho chính bản thân mình.

Vừa rồi tôi có một vài người bạn. Không hẳn thân thiết nhưng cũng đã có những khoảnh khắc kết nối vui vẻ, họ đã quyết định rời xa tôi. Trái tim đầy cảm xúc của tôi cảm thấy buồn, một giọng nói lại thủ thỉ nổi lên: “Thấy chưa, bạn không xứng đáng được yêu thương, mọi người, ai biết được con người thật của bạn sẽ rời xa bạn".

Như đứa trẻ 6 tuổi năm nào, nỗi sợ ấy vẫn ở đấy. Tôi không biết khi nào thì nó sẽ chịu rời xa tôi, nhưng giờ đây điều khác biệt là tôi có thể nhận thức được chúng.

Chúng chỉ là một phần trong tôi, được gây ra bởi những tổn thương trong quá khứ. Tôi học cách lắng nghe và chấp nhận chúng. Tôi nhận ra rằng chúng ở đây để giúp tôi trưởng thành hơn và dạy tôi yêu thương bản thân mình hơn, kể cả khi trong tôi luôn có phần nào đó không yêu bản thân mình.

Và tôi hít thở một hơi thật sâu, đứng thẳng lưng và nhẹ nhàng nói với bản thân: Ngay cả khi một người rời xa tôi, tôi vẫn có giá trị, được yêu thương vô cùng.

Người bạn thân yêu của tôi, nếu một ngày có ai đó muốn rời xa bạn, hãy để họ tự do ra đi. Bạn có thể buồn, có thể khóc, nhưng sau cùng, hãy nhớ rằng bạn luôn được yêu thương cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Bạn được yêu thương bởi chính bạn, vũ trụ, cả tôi và rất nhiều người khác nữa. Chúng ta hoàn toàn không đơn độc trên hành trình này.

Và bây giờ, tôi mời bạn:

Hãy nhắm mắt lại, hít thở 3 lần thật sâu và tự nói với bản thân mình: “Tôi xứng đáng được yêu thương cho dù ai đó rời bỏ tôi đi chăng nữa”. Hãy cảm nhận sức mạnh mà câu nói này đang mang lại cho cơ thể bạn. Bạn cảm thấy thế nào? Hãy comment ở phía dưới cho Katherine nhé.

Yêu bạn, 

Katherine.

———————

Love note: Nếu bạn muốn nhận được nhiều hơn sự trợ giúp từ Katherine cho các vấn đề trong mối quan hệ của mình, tôi sẵn sàng ở đây vì bạn. Bạn có thể đăng ký buổi coaching miễn phí: “90 phút đánh thức chính mình trong tình yêu” tại link dưới đây. Trong buổi coaching này, tôi sẽ giúp bạn nhận ra được sự thay đổi mình cần để có được mối quan hệ mà mình mong muốn